độc ẩm chín khúc
Damhaphu
...
Cảm ơn bạn P.K. Khánh đã khai quật được bài này, một bài thơ viết
trong lúc say mà mình rất thích, viết xong đem tặng bạn rượu luôn nên không còn
bản copy nào. Bài này bạn Khánh khai quật được nghĩa là nó được viết vào quãng
1997~2003, không nhớ chính xác. Mừng quá, phải đãi bạn Khánh nhậu mới được.
Post lại (có chỉnh sửa) lưu ở đây và tặng các chiến hữu nhé.
Post lại (có chỉnh sửa) lưu ở đây và tặng các chiến hữu nhé.
ĐỘC ẨM CHÍN KHÚC
1.Rượu đôi khi hóa thành sông thành suối, mà kẻ sĩ say mỗi bận mỗi ngon, thường khật khưỡng lúc xuống thuyền lên bến, nghe chòng chành trên năm tháng khâu mòn.
2. Rượu đôi khi cũng như bạn cũ, không gặp lâu ngày vẫn chẳng mấy đổi thay. Khi đất trời say men sá chi vòng đời chật, chỉ một câu thơ này cũng đủ ngất ngây.
3. Đôi khi uống chỉ để thèm được nhớ, chuyện một hôm qua là thần thoại của bây giờ. Đôi khi uống thấy trăng ngày xưa cũng khác, thơ ngày xưa mới thật là thơ.
4. Bài hát quảy trên vai hành tứ xứ, những đêm giật mình rượu chuốc giữa khơi xa, hay đắc ý cùng một người không quen trên vỉa hè ga xép, ngửa mặt nhìn trời trùng điệp mấy sao xa.
5. Không làm thơ cho đời vì sợ gió bay, thôi thì đổi vài bận cùng nhau chếnh choáng, rượu không chỉ uống với người cùng mạn, mà gió sương đối ẩm cũng giai nhân.
6. Thơ một trời rượu chỉ có dăm ly, đem đổi chác cũng còn lời chút đỉnh, như số kiếp trời sanh sẵn tính, sống cuồng lên như gió thổi qua đèo.
7. Đôi khi uống chỉ để khà một tiếng, hắt vào tháng năm những bả phù dung, kẻo mai sau có hóa thành bụi bặm, một ngàn năm thì cũng khôn cùng.
8. Đôi khi uống để thấy em như khói, em hiền dịu như nàng tiên theo ta khắp chốn cùng đường, đôi khi uống để mà yêu cuồng nhiệt, yêu như ngày mai không đủ để yêu đương
9. Đôi khi uống là đôi khi sống, có hề gì trăm nhớ của ngàn quên, ta muốn đổi hết muôn trùng bờ bến, lấy một đêm thơ với rượu lênh đênh.